Lời tác giả
01. Khơi dòng (Câu 01 - 42)
02. Cái nôi Phật Giáo Luy Lâu (Câu 43 - 130)
03. PGVN Thế kỷ Thứ 3 - 5 (Câu 131 - 174)
04. PGVN Thiền Phái Thứ Nhất (Câu 175 - 242)
05. Tăng Đoàn Việt Nam xuất du (Câu 243 - 358)
06. Đem chuông đi đánh xứ người (Câu 359 - 446)
07. PGVN Thiền Phái Thứ Hai (Câu 447 - 502)
08. Đất nước độc lập thái bình (Câu 503 - 542)
09. Dân tộc và Phật Giáo (Câu 543 - 578)
10. PGVN Triều đại Nhà Đinh (Câu 579 - 614)
11. PGVN Triều đại Nhà Tiền Lê (Câu 615 - 654)
12. PGVN Triều đại Lý - Trần (Câu 655 - 694)
13. PGVN Thiền Phái Thứ Ba (Câu 695 - 726)
14. Thiền Phái Trúc Lâm của PGVN (Câu 727 - 778)
15. PGVN 14 Thuộc Minh (Câu 779 - 806)
16. PGVN Triều đại Hậu Lê (Câu 807 - 874)
17. PGVN Phái Tào Động (Câu 875 - 890)
18. PGVN Phái Liên Tôn (Câu 891 - 922)
19. PGVN Phái Nguyên Thiều (Câu 923 - 966)
20. PGVN Phái Minh Hải (Câu 967 - 998)
21. PGVN Phái Liễu Quán (Câu 999 - 1042)
22. PGVN Đất Phương Nam (Câu 1043 - 1078)
23. PGVN Triều đại Nhà Nguyễn (Câu 1079 - 1146)
24. Thế kỷ 20 đến cận hiện đại:
*1. Hậu họa khôn lường (Câu 1147 - 1178)
*2. 50 năm chấn hưng PG (Câu 1179 - 1222)
*3. Tổng Hội Phật Giáo Việt Nam (Câu 1223 - 1286)
*4. Phật Giáo Nguyên Thủy (Câu 1287 - 1322)
*5. Phật Giáo Khất Sĩ (Câu 1323 - 1342)
*6. Pháp nạn Phật Giáo 1963 (Câu 1343 - 1434)
*7. Giáo Hội PGVN Thống Nhất (Câu 1435 - 1490)
*8. Cận tới hiện đại (Câu 1491 - 1530)
LỜI TÁC GIẢ
Vào năm 2003 khi thảo Vạn Hữu Trường Ca được nửa chừng, bèn nghĩ có lẽ dừng lại sau này sẽ tiếp, để đi vào Việt Nam Thi Sử Hùng Ca trước, và mọi thể dạng mang sắc thái tình tự, dân tộc, quê hương, nhân sinh, mọi ngõ ngách cuộc đời và nhân thế, các sự kiện diễn ra, nghe tiếng kêu đồng loại,... đã hơn 34 năm qua, dĩ nhiên là văn vần, còn văn xuôi thì ít bởi ít khả năng vốn liếng thiên tư. Đến nay đã gần 1,700 bài khác nhau (một ngàn bảy trăm). Hai tuần trước chợt nhớ Vạn Hữu Trường Ca còn dang dở, dành vài ngày đi nốt và hoàn tất.
Tựa đề "Việt Nam Phật Giáo Sử Ca" đã xuất hiện trong đầu cùng lúc khi vào chuyện "Vạn Hữu" và "Thi Sử" nói trên, thời gian thấm thoát thoi đưa mới đó mà đằng đẵng đã hơn 13 năm rồi, vẫn chỉ là cái tựa đề đeo đẳng, nhiều lần chợt thoáng đè nặng tâm tư, chìm sâu thao thức, chứ nhân và duyên chưa có cơ hội tụ để bắt tay.
Gần đây do bị bịnh cảm, nhẹ thôi, không đáng gì, tuy nhiên làm cho uể oải dễ mệt nên giảm các sinh hoạt hay lao tác khác, ở trong liêu nhiều hơn. Tự ngẫm đây có lẽ là thời điểm thích hợp nhất. Thế là một nửa còn lại "Vạn Hữu" vài ngày đã xong như nói trên, và đi tiếp vào chuyện Phật Giáo Sử Ca.
Gần 50 năm trước đã đọc Việt Nam Phật Giáo Sử Lược của Ngài Mật Thể. Hơn 15 năm trước xem tiếp Việt Nam Phật Giáo Sử Luận của Nguyễn Lang (Ngài Nhất Hạnh). 10 năm đổ lại có xem Đạo Phật và Dòng Sử Việt của Ngài Đức Nhuận. Hơn 5 năm gần đây đọc tiếp Lịch Sử Phật Giáo Việt Nam của Viện Triết Học. Còn các tác phẩm: 50 Năm Chấn Hưng Phật Giáo của Ngài Thiện Hoa; Tăng Già Việt Nam của Ngài Trí Quang; Phật Giáo Tranh Đấu của Đuốc Tuệ đã đọc 40 năm trước, và đọc lại cùng với quyển Hai Ngàn Năm Việt Nam và Phật Giáo của Ts Lý Khôi Việt những hơn 30 năm rồi, trong đó có Thiền Sư Việt Nam của Ngài Thanh Từ nữa, hơi sau.
Đã lục tìm Phật Giáo Sử Ca qua văn vần để xem, học hỏi nhưng chừng như chưa có thì phải. Tựa đề ấy đã đeo dính liền suốt mười mấy năm, đôi khi trở thành thao thức và đè nặng trong lòng. Nên không ngần ngại tài hèn đức mọn sở học ít ỏi, cũng không e leo núi băng rừng, đâm vào đá tảng hòn chồng hay thung lũng hầm hố chông gai 2000 năm theo bóng thời gian.
Vốn như tựa đề là Sử Ca, tức một bài ca dài về Phật Giáo Sử Việt, đương nhiên tự nó theo cung bậc âm điệu giới hạn của một bài ca, dù cao thấp thăng trầm hay đa âm đơn điệu. Khen chê, cảm nghĩ, đánh giá, không đáng hay đón nhận, đều xin cảm ơn. Nếu ngại hay e các yếu tố này, thì nó đã không có mặt.
Đi vào chuyện với các tác phẩm nêu trên ở trên bàn cùng với Việt Nam Sử Lược của Trần Trọng Kim; Việt Sử Toàn Thư của Phạm Văn Sơn; Địa Lý Việt Nam của Nguyễn Khắc Ngữ & Phạm Đình Tiếu. Sau 8 ngày cuối tháng 8 đầu tháng 9, được 1,530 câu, xong và kết thúc.
Nếu được và đón nhận, xem như một cống hiến chân thành cho Đạo Pháp và văn hóa Phật Giáo Sử Việt. Nếu chê và không đáng, cũng xem như một cống hiến nhưng bất toại cùng tự thân về với cát bụi theo bóng vô thường.
Ngày 06-9-2016
TNT Mặc Giang
0 comments